Mẹ đã đi xa, xa lắm
Nhưng để lại ánh mắt yêu
thương
Và nụ cười hàm tiếu
Con vẫn còn may mắn lắm thay
Khi trên bàn tay
Vẫn còn mang viên đá xanh của
mẹ
Ánh mắt, nụ cười, viên đá xanh
lặng lẽ
Và bao kỷ niệm yêu thương
Vẫn theo con rong ruỗi trên
đường
Mẹ là một phần quê hương
Không thể thiếu khi nói về đất
nước
Về con người bình dị Việt Nam
Dù con vẫn mong cuộc sống đi
lên
Để mọi người bớt khổ
Để những bà mẹ bớt phần lam lũ
Để những chiếc đòn gánh, đôi thúng tre, chiếc
nón lá cũ
Được xếp lại trang nghiêm
trong những bảo tàng
Để thôi những tiếng rao tội
nghiệp trên đường
Những đêm khuya mưa dầm gió
rát
Mà chỉ còn tiếng hát
Của các bà mẹ bên con bên cháu
yêu thương
Trong tổ ấm
Mẹ ơi, ngày kỵ mẹ, con vẫn đi
tua
Con chạy về nhà một lát
Rồi lại đi, lại thuyết minh,
ca hát
Và đương nhiên có mẹ trong tâm
Mẹ vẫn âm thầm lan tỏa
Hương bay xa nhiều đất nước xa
xăm
Cả mẹ và con chưa một lần đến
thăm
Đi tua xong con lại chạy về
nhà
Hình như con đã hơi già
Gối đã mõi nhưng phải còn cố
gắng
Mẹ ơi, xin hãy truyền cho con
sức sống
Để con được như mẹ
Biết thương cha, thương cả chị
em…
Biết chăm chút đàn con
Biết sẻ chia đùm bọc
Con còn phải hành và học
Tình hi sinh của mẹ với bao
người
Thật may thay con vẫn có nụ
cười
Hoa hàm tiếu nở trên môi của
mẹ
Hoa hàm tiếu nở trên môi lặng
lẽ
Và ánh nhìn da diết yêu thương
Những kỹ niêm xưa rất đổi đời
thường
Viên đã xanh, chiếc áo dài rất
cũ
Chỉ chừng ấy, đối với con đã
đủ
Để đời có ý nghĩa từng ngày…
30
Tháng Giêng- Mồng Một Tháng 2 Năm 2012
No comments:
Post a Comment